Bờ biển

Ultimate

Administrator
Staff member
LOCATION
Bờ biển phía Bắc
▶ Seaside
jzU7Ssj.jpeg
DESCRIPTION
Bờ biển. Nơi cập bến chính khi tới đảo Rosenkreuz.
INSPECTABLE ITEM
Vỏ sò
Ghế gỗ
Cửa sổ bằng tre
Cửa sổ bằng tre
Mái tranh
Chòi gỗ
Cây dừa
Dưa hấu
Quả dừa
▶ Floor Plan
cnag8tH.jpeg
DESCRIPTION
Bản đồ. Phía Nam dẫn về tòa nhà chính.
INSPECTABLE ITEM
Vỏ sò
Ghế gỗ
Cửa sổ bằng tre
Cửa sổ bằng tre
Mái tranh
Chòi gỗ
Cây dừa
Dưa hấu
Quả dừa





 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member
Chapter 2: Fire and Water
Lâu đài Rosenkreuz - Chiều ngày thứ 3

Klausse Nikolas
...........


Trời bắt đầu mưa trở lại và Klausse đang tới một chỗ được đánh dấu đỏ, cô đang ở giữa một khu vực hẻo lánh, đồng không mông quạnh. Không hiểu có cái gì ở đây có thể đáng ngờ. Cô nhận ra có một khoảng đất nông và khi đi lên thì tạo ra tiếng leng keng hơi đáng ngờ.

Cào lớp đất ra, Klausse nhận ra đây là một hầm trú ẩn. Có một cái thang dẫn xuống phía dưới. Ở dưới có vẻ không sâu lắm, có một hệ thống đèn điện chiếu sáng bên dưới. Ở dưới tầng hầm, Klausse tìm thấy một cánh cửa, dẫn tới một căn phòng nhỏ. Đây giống kiểu hầm trú ẩn để tránh ngày tận thế, loại dùng cho 1 người. Trong này có một cái toilet, một cái máy phát điện, và nó đang cấp điện cho một cái máy to trong phòng. Một cái máy phá sóng có ký hiệu #01.

Choice [Klausse]
- Đập cái máy phá sóng
- Tìm kiếm trong căn phòng
- Làm cả 2 [Mất 1 lượt Inspect]
- Khác





 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member
Chapter 2: Fire and Water
Lâu đài Rosenkreuz - Sáng ngày thứ 3

Julie Waston
...........


Trời bắt đầu mưa trở lại và Watson đang tới một chỗ được đánh dấu đỏ, cô nhận ra dấu đỏ này ám chỉ một cái hang nhỏ được che lại bởi một loạt những tán lá cây. Rõ ràng là có người đã muốn che giấu những khu vực này. Đây giống như một cái hầm trú ẩn, loại dành cho 1 người ở - bởi vì Julie có thể tìm thấy một cái giường đơn ở đây. Bên trong có khá nhiều thức ăn, nước uống đóng hộp.

Cô còn thấy cả một cái laptop cũ nữa, được cắm điện đàng hoàng. Cô thấy cô một cái máy phát điện được đặt ở phía góc phòng, loại nhỏ, đang cấp điện cho một cái máy phá sóng. Một cái máy phá sóng có ký hiệu #02.

Choice [Julie]
- Đập cái máy phá sóng
- Tìm kiếm trong căn phòng
- Làm cả 2 [Mất 1 lượt Inspect]
- Khác





 

Ultimate

Administrator
Staff member
Chapter 2: Fire and Water
Lâu đài Rosenkreuz - Sáng ngày thứ 3

Erik Schneider
...........


Erik phải đi rất nhanh mới kịp tới điểm khoanh tròn đỏ kế tiếp trước khi trời mưa nặng hạt hơn. Chỗ cậu tới là một cái hầm trú ẩn, loại dành cho 1 người ở - bởi vì cậu chỉ thấy một cái giường đơn ở đây. Hẳn là những người nhà giàu luôn bị ám ảnh bởi tận thế nên họ sẵn sàng sắm một cái, cho hòn đảo riêng của mình. Bên trong có khá nhiều thức ăn, nước uống đóng hộp. Erik tìm thấy một cái bảng formica, và nhiều đồ dùng học tập khác, loại dành cho học sinh cấp 1, cấp 2 gì gì đó.

Erik tìm thấy một cái máy phá sóng có ký hiệu #03 được đặt ở góc phòng. Có vẻ như đây là một mạng lưới hệ thống phá sóng trên hòn đảo, và đây là lý do chính khiến cả hòn đảo này không thể bắt được bất kỳ tín hiệu nào.

Choice [Erik]
- Đập cái máy phá sóng
- Tìm kiếm trong căn phòng
- Làm cả 2 [Mất 1 lượt Inspect]
- Khác





 

Cải

Active member
Erik Schneider
Seaside || 2024. Month? Day? No idea

Làm cả 2 [Mất 1 lượt Inspect]
 

Julie Waston

Active member

Julie Waston




INFORMATION
Lâu đài Rosenkreuz [2024.05.02]



Trời tối sầm, mây đen che phủ khắp nơi.

Những con sóng bạc đầu liên tục đập ầm ầm vào vách núi của hòn đảo. Mưa lác đác rơi, không lớn nhưng đủ để khiến người ta ướt quần áo khi đi lại bên ngoài. Lần theo điểm đánh dấu đỏ trên bản đồ, Julie tìm thấy một cái hang nhỏ, được che phủ bởi lá cây. Và tất nhiên, nơi đây rõ ràng là có dấu hiệu bị cố ý che lại. Julie khom người vén đống lá qua một bên, ở trong hang là một không gian nhỏ, vừa đủ cho một người ở. Sau khi quan sát xung quanh cẩn thận, Julie bước vào hang nhỏ rồi dùng lá che lại cái cửa hang như cũ.

Bên trong hang, một số hộp đồ ăn cùng nhu yếu phẩm có vẻ đã bị bỏ lại gần đây. Một chiếc máy tính cũ kỹ hết pin, cùng một thiết bị kỳ lạ mà Julie suy đoán có lẽ là máy phá sóng hoặc máy gây nhiễu sóng gì đó. Cô nàng không chần chừ mà lập tức rút đi dây của cái máy kì lạ kia, sau đó mở điện thoại ra xem thử.

“Có sóng.”

Julie cười khẽ, ra là dùng cách này để ngăn chặn sự liên lạc của mọi người với bên ngoài sao. Không vội phá hủy cái máy, Julie bật điện thoại lên gửi một tin cho mẹ, mặc kệ cho tin có được gửi tới hay không rồi tắt điện thoại đi. Cô nàng đi đến trước máy tính, thử click vào màn hình để xem xem có thông tin gì hiện lên không.

Choice: mang máy phá sóng đi về dinh thự.











 
Last edited by a moderator:

Ultimate

Administrator
Staff member
Chapter 2: Fire and Water
Lâu đài Rosenkreuz - Chiều ngày thứ 3

Erik Schneider
...........



Erik tìm thấy một đống sách vở học tập của một học sinh nào đó kèm theo sách từ lớp 3, lớp 4, và cả lớp 5, có vẻ như là ai đó đã được theo chương trình học tại gia ở đây. Bằng chứng là mấy quyển sách đã được ghi chép đầy đủ, cả bài tập về nhà cũng đã được giải. Bài tập toán và bài tập đã được giải đầy đủ. Erik lướt qua thì thấy chữ viết của người học khá đẹp, nét chữ của một học sinh được rèn rũa.

Ở một vài quyển sách, Erik thấy người học sinh có xoay ngược quyển sách lại rồi viết vài dòng ghi chú nhỏ vào cuối trang sách, chắc như một kiểu viết nhật ký.

Diary Note 1:

Mình nói với ông là mình bị bắt cóc thật sự nhưng ông không tin mình. Mình không thể tin nổi là ông nội lại nghĩ xấu về bố mẹ mình như thế. Ông không cho mình rời khỏi đảo để gặp bố mẹ. Lần đầu tiên trên đời mình thấy sợ tiền. Người bắt cóc mang sách cho mình đọc, nấu cơm cho mình ăn, và luôn trấn an mình rằng ngay khi nhận được tiền thì anh ta sẽ thả mình ra. Tính mạng của mình không đáng giá số tiền ấy sao?

Ước gì mình bị bắt cóc một lần nữa.
----------
Diary Note 2:

Ông cho người lắp đặt máy phá sóng ở khắp nơi trên hòn đảo, nhưng mình cũng đâu có điện thoại. Ông sợ rằng mình có thể nói chuyện với người lạ. Ông bảo rằng sẽ cho người dạy học cho mình trong khi mình ở đây, cho tới khi báo chí quên chuyện này đi. Mình có ra được khỏi đây thì cũng không thể thoát khỏi hòn đảo được, đây như một nhà tù vậy. Mình là Hana Rosenkreuz, mình nhớ bố mẹ, ông bảo bố mẹ mình đã lấy tiền chuộc của ông và bỏ trốn rồi.

Ước gì mình có tự do.
----------
Diary Note 3:

Giáo viên tại gia của mình là cô Sachiko Fujinuma. Cô ấy là một người tốt, ông thuê cô ấy để dạy học cho mình. Ít nhất giờ mình cũng có người để nói chuyện, một ai đó không phải là người mang họ Rosenkreuz.

Ước gì mình có một thân phận mới.
-----------

Diary Note 4:

Mình phải đổi hầm trú ẩn rồi, chỗ này gần lâu đài quá, hy vọng nhà tù mới của mình có một cái cửa sổ. Cô Sachiko mang cho mình một bộ cờ vua và một cây dương cầm khi biết mình thích nó.
-----------

Một cỗ máy phá sóng đã bị phá.


Erik nhận ra là chủ nhân của quyển sách này đã được đổi sang một căn hầm khác. Nên đây là dòng note cuối cùng của cô. Dù sao đây cũng là những thông tin hữu ích. Cái điện thoại của Erik chập chờn sóng được vài giây nhưng có lẽ vẫn chưa đủ để gọi ra bên ngoài.



 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member
Chapter 2: Fire and Water
Lâu đài Rosenkreuz - Chiều ngày thứ 3

Klausse Nikolas
...........



Klausse tiếp tục tìm thấy một vài sách vở ở đây, chủ yếu là của học sinh lớp 6 và có vài quyển sách lớp 7. Cô cũng tìm thấy một cái vĩ cầm đã cũ dưới gầm giường, kèm theo một cái cung để chơi vĩ cầm. Ở đây Klausse tìm thấy khá nhiều sheet nhạc và một bộ cờ vua. Có vẻ như đây là phòng của một học sinh mới lên trung học, được giảng dạy tại nhà - điều dễ thấy của những bậc phụ huynh không tin vào giáo dục ở trường.

Ở mỗi quyển tập ghi bài tập, Klausse thấy có một vài dòng note bị ghi ngược chiều, theo kiểu lật mặt sau của quyển sổ và ghi từ trang cuối lên.

Diary Note 5:

Lên cấp 2 rồi, mình vẫn phải học ở trong mấy căn phòng này. Cô Sachiko dạy mình hết, mỗi lần lên đảo cô ấy bảo mình là cô ấy bị kiểm soát rất kỹ. Không có cách nào đưa thông tin ra ngoài được, cô ấy cũng nhận tiền của ông nội, mình biết là chẳng có ai muốn giúp mình cả. Ông nội mình bảo cha mẹ mình đã thuê người bắt cóc mình, và ông đã đưa tiền cho cha mẹ mình nên những kẻ bắt cóc mới thả mình ra. Người bắt cóc mình tới lúc cuối cùng nói với mình vẫn chả nhận được xu nào. Mình cảm thấy may mắn vì người dưng đối xử với mình còn tốt hơn gia đình.

----------
Diary Note 6:

Ông nội nói với mình về di chúc của ổng và bí ẩn trong đó. Ông nội mình nói đã cất rất nhiều vàng ở một căn hầm trong hòn đảo này. Mình ghét tiền. Mình chẳng quan tâm, mình thấy tiền thật đáng sợ. Nhưng nếu có tiền, chắc mình cũng muốn tìm người bắt cóc mình và đưa hết cho anh ta. Anh ấy có lẽ cần nó.

----------
Diary Note 7:

Cô Sachiko kể với mình rằng mẹ mình mất do dùng thuốc quá liều ở trong nhà. Cha của mình thì bị đột quỵ. Mình vẫn bị giam ở đây, đã 3 năm rồi mình chưa gặp lại ba mẹ. Mình nói với cô rằng mình muốn ra khỏi đây, muốn về nhà gặp gia đình. Cô đồng ý giúp mình, nhưng cô nói sẽ giúp mình nếu mình nói cho cô về bí mật về di chúc mà ông nội để lại. Suy cho cùng cũng chỉ là vì tiền hay thật sự cô ấy muốn giúp mình?

-----------
Diary Note 8:

Mình có nói chuyện với ông nội. Thường mỗi tháng chắc mình được gặp ông một lần, sau khi ra khỏi hầm, nếu mà không có nhân viên chính phủ lên đảo kiểm tra hay nhà báo tới. Nếu như mình không nhắc tới cha mẹ mình trong khi nói chuyện, thì ông ấy tương đối dễ chịu. Thi thoảng mình cũng chơi cờ với chơi vĩ cầm cho ông. Ông cũng đã bắt đầu tin tưởng mình hơn. Chắc cơ hội để thoát khỏi đây của mình sắp tới rồi. Đầu năm học lớp 8, cô Sachiko nói đang chuẩn bị một kế hoạch. Mình cũng tin tưởng cô.
-----------

Một cỗ máy phá sóng đã bị phá.


Klausse nhận ra là chủ nhân của quyển sách này đã được đổi sang một căn hầm khác. Nên đây là dòng note cuối cùng của cô gái vào những năm học lớp 7. Dù sao đây cũng là những thông tin hữu ích. Cái điện thoại của Klausse chập chờn sóng, có vẻ như các thiết bị phá sóng trên hòn đảo này đã bắt đầu bị tắt đi và dần dần họ có thể liên lạc với bên ngoài.



 

Ultimate

Administrator
Staff member
Chapter 2: Fire and Water
Lâu đài Rosenkreuz - Chiều ngày thứ 3

Julie Waston
...........



Julie đã rút dây điện của cỗ máy phá sóng và nó cũng dừng hoạt động. Gần như 1 phần 3 hòn đảo lúc này đã có tín hiệu trở lại. Dù chỉ được 1-2 vạch sóng nhưng ít ra cô cũng có thể gọi ra bên ngoài.

Ở trong căn phòng, ngoài cái laptop ra cô cũng tìm thấy một quyển sổ của một học sinh lớp 8. Quyển sổ có ghi vài dòng thông tin ngắn gọn trên một trang giấy như kiểu note hướng dẫn hay ghi chú gì đó.


Diary Note 9:
Kế hoạch đã sẵn sàng.

Danh sách cần chuẩn bị:
1. Một con canoe giấu ở sâu trong hang Gordion. Cô Sachiko nói sẽ để ở phía sau một vách đá ở gần hang.
2. Hướng dẫn lái một cái canoe. Đã đọc.
3. Một ít tiền. Đã được cô Sachiko đưa.
4. Giấy tờ tùy thân mới. Đã để trên canoe.
....
-----------
Diary Note 10:

Cô Sachiko nói mình sẽ mất thời gian làm quen với cuộc sống mới. Mình đã không lên mạng kể từ lớp 3 và hẳn có nhiều thứ mới. Không biết có gia đình nào chịu nhận nuôi mình không, họ có biết mình từng mang họ Rosenkreuz không. Mình nghĩ mình có thể sống 1 mình, tự chăm sóc bản thân? Dù sao dạo này ông nội sức khỏe đã xuống lắm rồi, chắc cũng không còn ai truy tìm mình nữa. Có thể mình sẽ ở khu phố cổ, ít người ở đó hơn, học một trường cổ nào đó. Tham gia 1 CLB nào đó. Gặp những người bạn mới.

Hôm nay là ngày trọng đại, nghe nói ông nội mình đang nằm liệt giường từ hôm qua tới giờ. Ông Gensei đang chăm lo cho ổng, dù không gặp ông bác sĩ nhiều nhưng mình luôn có cảm giác Gensei là một người rót độc vào tai ông mình. Những người làm khác trong biệt thự cũng như lũ kền kền bám quanh ông mình. Tối nay mình sẽ có tự do.

Một cỗ máy phá sóng đã bị phá.


Julie cũng không còn tìm được thông tin gì nữa trong căn phòng. Cô đành trở về biệt thự. Lúc này thì cô nhận ra điện thoại của cô đã có thể gọi được.

Do trời bão ở phía biển nên những người cảnh sát trên đất liền nói rằng họ sẽ cố gắng tới sớm nhất có thể. Ngay khi thời tiết đã trở nên tốt hơn.



 

Julie Waston

Active member

Julie Waston



Cháo hành







INFORMATION
Lâu đài Rosenkreuz [2024.05.21]



“A…”

Tiếng uỵch nặng nền vang lên ngay giữa sảnh chính, một cô gái nhỏ cúi người, chống hai tay lên đầu gối thở hồng hộc. Một vài giọt mồ hôi nhỏ xuống sàn, cho thấy rằng cái máy phá sóng kia có vẻ khá nặng đối với Julie. Phải mất gần 30p để Julie vác theo cái máy cồng kềnh đó đi về lâu đài và cố tìm cách che chắn cho nó lẫn bản thân khỏi bị mưa ướt. Dẫu vậy, Julie vẫn bị cơn mưa làm cho ướt nhẹp mái tóc dài và ướt luôn chiếc áo dạ.

"Hắt xì..."

Hình như là sắp cảm, Julie nghĩ ngợi rồi quyết định đi nấu cho mình một bát cháo hành để giải cảm, rồi mới về phòng tắm rửa lau người sau.













 

Ultimate

Administrator
Staff member

Julie Waston


Minori Misaka




INTERACT: Julie & Minori
Rosenkreuz Castle


"Cậu để mình xách giúp cho."

Một cô gái nhỏ cũng cỡ Julie bước ra và xách giúp cô cái máy phá sóng khi thấy cô dừng giữa sảnh chính. Cái máy phá sóng thật ra cũng chỉ cỡ 15 kg nhưng để bê đi một quãng đường dài thì với một cô gái nhỏ như Julie thì tương đối cực. Như Klausse hay Erik mà bê thì chắc họ chọn giải pháp ném nó xuống vách núi là xong nhưng cô gái họ Waston chọn giải pháp mang về.

"Mình là Minori Misaka, rất vui được gặp cậu."

Cô gái nhỏ tóc nâu vui vẻ bắt tay của Julie, sau khi cả hai đã để cái máy ở một góc nhà. Cô lấy một cái khăn bông cho cô để cô lau người qua trước. Thấy Julie muốn làm cháo hành nên cô hỏi xem cô bạn cần giúp gì không. Cô gái nhanh nhẹn lấy ra một con dao và mấy cọng hành lá, để lên thớt, sẵn sàng phụ Julie thái hành.

"Cậu có muốn ăn kèm gì ngoài hành không, thịt băm chẳng hạn?"

Hai món đó khá là dễ ăn và có thể đi cùng với nhau. Nhiều bạn cùng lớp thấy hai cô gái xách cái máy phá sóng về cũng hơi ngạc nhiên, nhưng đa phần là khâm phục.






 

Julie Waston

Active member

Julie Waston



Minori Misaka







INFORMATION
Lâu đài Rosenkreuz [2024.05.31]



"Cảm ơn cậu, Julie nghĩ rằng không cần thêm thịt băm đâu."

Trước sự nhiệt tình của cô bạn tóc nâu, Julie hơi lúng túng. Phần vì cô nàng không biết phải cư xử sao cho phải phép khi nhận được sự giúp đỡ nhiệt tình từ một người bạn mới, phần là sợ nếu có hành động gì kỳ lạ sẽ mất mặt chết mất. Cảm thấy câu cảm ơn vừa rồi của mình có chút lạnh lùng, Julie thử đổi câu hỏi, muốn làm cho cuộc trò chuyện không đi vào ngõ cụt.

"Cậu có muốn ăn cháo không, Julie chia cho cậu một nửa nhé. Cháo hành ngon lắm đấy."

Julie lấy một cái chén sạch trong bếp ra, múc gần một nửa phần cháo của mình vào chén, thêm muỗng vào rồi đưa cho Minori.

"Có vẻ Julie đã từng thấy qua một người giống như cậu.."











 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member

Julie Waston


Minori Misaka




INTERACT: Julie & Minori
Rosenkreuz Castle


"Có á. Nghe bảo cháo hành rất tốt cho người ốm."

Không có nghĩa là Minori bị ốm nhưng cô gái vẫn bỏ bớt thịt băm ra. Dẫu vậy mấy đứa con trai khác trong lớp vẫn bỏ thêm thịt băm, và tim gà và đủ thứ khác vào bát của bọn nó. Trong khi đó thì hai cô gái hài lòng với bát cháo chỉ gồm tinh bột và chất xơ. Tự nhiên Julie bảo nhìn thấy một người giống Minori.

"À đấy là chị gái sinh đôi của mình á. Mình là Minori, chị ấy là Mikoto Misaka."

Mikoto ra đời trước Minori có 5 phút thôi nhưng vẫn là chị. Minori lấy một cái thìa và múc nhẹ một muỗng cháo. Cô gái nhỏ vừa đút muỗng cháo vào miệng thì cười tươi như đoá hoa mới nở. Dẫu ở trong một hoàn cảnh không mấy làm tươi sáng nhưng Minori vẫn cố gắng tìm thấy chút niềm vui ở những thứ nhỏ bé.

"Ngon lắm á. Ở nhà cậu có anh chị em gì không?"

Có khi Julie là chị cả, nấu ăn cho mấy người em ở nhà? Trông cô cũng đảm đang việc nhà.






 

Julie Waston

Active member


Julie Waston





Minori Misaka








INFORMATION
Lâu đài Rosenkreuz [2024.06.19]




“Không có, ở nhà Julie là con một.”

Julie trả lời Minori trong khi lấy thêm hành bỏ vào chén cháo. Bố mẹ của Julie từ khi cô nàng còn nhỏ đã hay đi công tác dài ngày, nên Julie thường ở cùng với bà ngoại. Mấy việc nấu nướng hay việc nhà đối với Julie chỉ là chuyện nhỏ như con kiến mà thôi.

“Cậu cảm thấy chuyến du lịch đến hòn đảo này như thế nào?”

Julie không ăn cháo nữa mà bắt đầu lấy cái thìa khuấy tròn bên trong chén cháo hành còn một ít dưới đáy.














 

Ultimate

Administrator
Staff member

Julie Waston


Minori Misaka




INTERACT: Julie & Minori
Rosenkreuz Castle


"... Ừm, cũng..."

Minori cố gắng tìm ra điều tích cực của chuyến đi này, cô thấy 3 cái xác rồi. Minori thường có thói quen nhìn vào điểm tích cực của mọi chuyện nhưng với một cô gái 18 tuổi thì với việc trải qua một liên hoàn án mạng thì điều này cũng không dễ. Gái tóc nâu cầm bát cháo hành, quay quay nhẹ trong lòng bàn tay.

"Cô Sachiko có rất nhiều câu đố thú vị..."

Lần đầu Minori được tham gia một trò giải đố truy tìm kho báu, đó là lúc vui nhất. Còn lại những lúc khác đều tồi tệ cả. Lúc nào cũng có người chết, bạn bè trong lớp thì cãi nhau. Cô nghĩ là cô không thân quen với cô Sachiko lắm, nhưng Julie thì có, ít ra cũng là giáo viên chủ nhiệm trường Camerata.

"Mà... cậu xưng hô ở ngôi thứ 3 nhỉ...?"

Gái tóc nâu nhận ra là Julie hay gọi là Julie là con một hay Julie nghĩ rằng không cần thêm thịt băm, Cô xưng hô ở ngôi thứ ba, Minori chú ý tới điều đó.

"Đấy là thói quen thôi hả?"






 
Last edited:

Julie Waston

Active member


Julie Waston




Minori Misaka




INFORMATION
Lâu đài Rosenkreuz [2024.06.20]






Nghe Minori hỏi, Julie mới thôi khuấy khuấy chén cháo. Ngẫm lại thì cô Sachiko bày ra trò giải đố này chắc hẳn không chỉ để cho vui, cơ mà Julie sẽ không nói ra điều vừa nghĩ đâu.

Julie mang chén cháo đến phòng bếp, không nhanh không chậm trả lời Minori

“Yeah, thói quen. Và cũng do một vài sự bất tiện nên Julie mới xưng hô ngôi thứ 3 như vậy."

Đặt cái chén vào bồn rửa, Julie tò mò hỏi thêm

“Mà chị gái cậu đâu rồi nhỉ, sao không thấy cả hai đi cùng nhau?”



















 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member

Julie Waston


Minori Misaka




INTERACT: Julie & Minori
Rosenkreuz Castle


"...Chị em sinh đôi không cần phải thấy nhau suốt ngày đâu á. Với mình hay chơi với CLB Âm nhạc."

Minori thật ra là người CLB Sinh học nhưng toàn chơi với 4 người bạn ở CLB Âm nhạc. Trong khi Mikoto thì hợp chơi với mấy hội nhóm hoạt động ngoài trời như CLB Bơi lội, Chạy tiếp sức hay những trò tương tự thế. Hai cô gái đều đặt chén vào bồn rửa, và lấy miếng bọt biển ra để chà. Cô gái nhoẻn miệng cười huýt sáo nhẹ khi đang làm một công việc mà đứa học sinh cấp 3 nào cũng ghét.

"Nếu có nhiều tiền thì cậu sẽ không mua gì?"

Gái tóc nâu xả nước qua cái chén của mình, và cả đĩa thức ăn. Có vẻ ai cũng đang nghĩ tới số tiền khổng lồ trong kho báu mà ngài Rosenkreuz để lại. Có tiền thì ai cũng có cả đống thứ để mua nhưng cái gì mà không muốn mua thì cũng phải cân nhắc.

"Chắc là mình sẽ không mua vé đi tàu lượn siêu tốc, mình sợ trò đó lắm...."






 

Julie Waston

Active member

Julie Waston



Minori Misaka







INFORMATION
Lâu đài Rosenkreuz [2024.06.20]





“Julie sẽ không mua bất cứ thứ gì liên quan đến tôm.”

Julie không thích tôm lắm, tuy có ngon nhưng nó khiến dạ dày của Julie khó chịu mỗi khi ăn. Càng lớn thì Julie càng không thích ăn tôm hơn.

"Khi nhìn vào 5 con búp bê cầm nhạc cụ ở dưới bài thơ Rozen, cậu có thấy điểm gì đặc biệt hay không, hoặc là sự tương đồng nào đó của nhạc cụ mà tụi nó cầm?”

Julie lau lau tay vào tấm khăn khô được cất trong tủ sau khi úp hết chén đã rửa sạch vào trong. Đối với nhạc cụ, Julie chỉ hiểu biết về Piano và Guitar, còn lại thì rất ít khi động tới. Cho nên, tốt nhất vẫn nên đi hỏi người khác một chút.










 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member

Julie Waston


Minori Misaka




INTERACT: Julie & Minori
Rosenkreuz Castle


"Tôm á. Lớp mình có Staunton cũng ghét tôm, nhưng mà vì lười bóc vỏ."

Minori cười khẽ. Vỏ tôm hơi hơi cứng và nhiều người cũng không ưa món hải sản nên cô cũng dễ hiểu. Nhưng hải sản thì lại là món khoái khẩu của nhiều người, trong đó có Minori.

"Mà mình thích cá hồi lắm!"

Sushi Niigiri mà có 1 miếng cá hồi, với Minori thì gọi là ngon hết nước chấm. Hai chị em sinh đôi lúc nào mà được cha mẹ cho tiền thì cũng đều mua sushi cá hồi. Nghĩ tới đây thì tâm trí của gái tóc nâu đã chìm đắm trong cái ngon ngọt, beo béo của một miếng cá hồi. Julie kéo Minori về thực tại bằng câu hỏi về nhạc cụ.

"Ơ... bọn nó đều chơi ngũ tấu đàn dây. Ước gì mình được lấy 1 con đem về..."

Minori nhớ là có 2 con cầm Violin, 1 con cầm Viola, 1 con cầm Cello và 1 con cầm Double Bass.

"Nếu cậu muốn xem thực tế thì bọn mình đều có mang đi á."

Minori, Kanade, Ena, Mafuyu và Saki đều có mang theo nhạc cụ riêng. Minori có thể về phòng lấy violin cho Julie coi nếu cô muốn.






 

Julie Waston

Active member

Julie Waston



Minori Mikasa







INFORMATION
Lâu đài Rosenkreuz [2024.06.21]





“Cũng được. Cậu có biết chơi bài Twinkle Twinkle Litter Star không?”

Julie đi theo Minori về phòng lấy Violin, có vẻ như tóc nâu rất là thích mấy con búp bê đó nên Julie ghé sát vào tai của cô nàng rồi thì thầm:

“Nếu cậu thích mấy con búp bê, Julie có thể lấy hết cho cậu sau khi phá giải xong bài thơ. Dù gì ông quản gia cũng chết rồi mà.”

Đối với việc làm vài thứ đồ biến mất, Julie đã rành đến mức luyện thành nghề, có thể lấy đi mà chính chủ không hề hay biết. Nên việc lấy đi vài con búp bê mà nói, đối với Julie chỉ như là lấy đồ ra từ trong túi của mình. Nhìn mấy con búp bê tinh xảo như vậy, bán chắc cũng được khối tiền.












 

Ultimate

Administrator
Staff member

Julie Waston


Minori Misaka




INTERACT: Julie & Minori
Rosenkreuz Castle


"... Mình có biết bài đó. Hay lắm luôn á."

Minori cười tươi như đoá hoa mới nở sau cơn mưa rào. Cô vừa nói vừa ngân nga một đoạn trong bài Twinkle Twinkle Litter Star.

Twinkle twinkle little star.
How I wonder what you are.
Up above the world so high.
Like a diamond in the sky.

Tự nhiên lúc này thì Julie đề cập tới chuyện lấy đồ, nếu ai đó mà chết thì đồ của người ta mặc định thuộc về người khác thì chắc xã hội này toàn kẻ giết người rồi. Đây đâu phải thế giới RPG mà người nào cứ chết là bị loot sạch đồ chứ.

"Mình không nghĩ đấy là ý hay đâu..."

Gái tóc nâu cười đau đớn. Dù thích thì thích thật nhưng Minori cũng không phải dạng đua đòi cho lắm. Quay trở lại phòng của Minori, Julie thấy Minori lấy ra cái Violin cho cô bạn coi thử.

"Đồ của trường á. Cậu cứ coi tự nhiên."

Le4MKFK.jpeg






 

Julie Waston

Active member

Julie Waston



Minori Mikasa





INFORMATION
Lâu đài Rosenkreuz [2024.06.21]



"Hể..."

Nhận thấy Minori có vẻ hơi sợ, Julie cười cười một cách thần bí

"Vậy để sau khi tìm ra hung thủ- cháu gái của chủ lâu đài, Julie sẽ đi xin 5 con búp bê đó cho cậu."

Trêu chọc Minori xong, Julie cầm lấy cây violin thử kéo vài cái

"Két...ét..et..."

Âm thanh phát ra không khác gì tiếng bánh xe tàu hỏa ma sát với đường ray khiến Julie phì cười. Có lẽ do cách chơi khác nhau nên khi chơi theo cách chơi của guitar mới khiến violin phát ra âm thanh kỳ quái như vậy. Quan sát một lượt cây violin, Julie trả nó lại cho Minori rồi khoát khoát tay

"Được rồi, cảm ơn cậu Minori. Giờ thì cậu có muốn đi cùng Julie và đi xem hiện trường cháy đen của ông quản gia không? Đi với Julie có khi sẽ an toàn hơn là ở lại lâu đài đó..."












 

Ultimate

Administrator
Staff member

Julie Waston


Minori Misaka




INTERACT: Julie & Minori
Rosenkreuz Castle


"... Cậu cũng có ... tài năng á."

Minori cười tươi với Julie, ráng giấu đi vài giọt mồ hôi đầy căng thẳng trên trán. Cô sợ Julie sẽ làm đứt mất dây đàn violin và cô phải bồi thường thôi. Tiếng đàn của Julie như tiếng mài móng lên bảng đen vậy, rợn cả gáy. Nhiều người phải cố gắng lắm mới không rùng mình được, may mà Minori có đủ sức mạnh để chịu đựng âm thanh đó.

"C-cháy đen á? Mình không... ơ..."

Nhìn qua cũng có thể thấy Minori không giỏi mấy trò can đảm, tàu lượn siêu tốc, nhìn xác chết qua qua thì được, xác chết đuối thì chắc cô còn cố chứ xác chết cháy thì khiếp lắm. Nghĩ tới cảnh quần áo cháy đen, bốc mùi, dính cả vào da thịt khiến cô gái nhỏ cảm thấy bủn rủn tay chân.

"Được, vậy cùng đi nhé. Mình cũng sẽ bảo vệ cậu."

Dù cô có sợ nhưng cô luôn là người hết lòng vì bạn bè. Dù cái xác có đáng sợ thế nào thì cũng không bao giờ quật ngã được ý chí của cô em gái nhỏ của nhà Misaka.






 

Julie Waston

Active member

Julie Waston



Minori Misaka







INFORMATION
Lâu đài Rosenkreuz [2024.06.24]





“Ồ…cậu cũng dũng cảm đấy.”

Julie vỗ nhẹ lên vai Minori, như một sự tán thưởng. Biết Minori sẽ sợ thật cho nên Julie kéo cô nàng qua phòng lão Gensei, chứ mà để Minori nhìn cái xác cháy đen có khi lại làm tóc nâu bé bỏng chấn thương tâm lý và Julie sẽ có cảm thấy có lỗi chết mất.

“Nè, cậu có tò mò về thứ mà Gensei cùng đồng bọn che giấu không? Mình thì có đó.”

Julie kéo tay Minori đi lên tầng 2 tòa nhà phụ, bỏ qua căn phòng cháy đen cùng cái xác ông quản gia.










 
Last edited:
Top