About Waston

Julie Waston

Active member

“Cái tối giời tối đất của đồng lúa ngày xưa" được nói đến trong “Tắt đèn” là làng Đông Xá giữa mùa sưu thuế. Tiếng trống ngũ liên, tiếng tù và, tiếng mõ đốc sưu nổi lên suốt đêm ngày nghe rất rùng rợn, cổng làng bị bọn cường hào đóng chặt để tróc sưu. Bọn cai lệ, bọn tay chân lí trưởng với roi song, tay thước, dây thừng, nghênh ngang đi lại ngoài đường thét bắt trói kẻ thiếu sưu.

Lí trưởng làng Đông Xá ra lệnh cho lũ tay chân: "Tha hồ đánh! Tha hồ trói! Thằng nào bướng bỉnh đánh chết vô tội vạ! Anh Dậu vì tội thiếu sưu mà bị bọn cường hào “bắt trói như trói chó để giết thịt!’’. Em trai anh Dậu chết từ năm ngoái nhưng anh Dậu vẫn phải nộp thay vì “Chết cũng không trốn được sưu Nhà nước!”. Có biết bao gia đình nông dân nghèo khổ bị điêu đứng, bị bắt đánh trói dã man! Chị Dậu phải bán khoai, bán ổ chó, bán đứa con gái đầu lòng lên 7 tuổi cho Nghị Quế. Chị phải đi ở vú... để kiếm đủ số tiền trang trải hai suất sưu cho chồng và đứa em chồng đã chết! Có thể nói “Tắt đèn” là bức tranh chân thực về xã hội nông thôn đen tối trước cách mạng, đồng thời là bản án đanh thép đối với cái xã hội ấy. Đọc “Tắt đèn”, ta rùng mình cảm thấy“cái tối giời tối đất của đồng lúa ngày xưa ” như Tố Hữu đã viết:

 
Last edited:

Julie Waston

Active member



Trăm năm trong cõi người ta
Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau
Trải qua một cuộc bể dâu
Những gì trông thấy mà đau đớn lòng
Lạ gì bỉ sắc tư phong,
Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen.
Cảo thơm lần giở trước đèn
Phong tình cổ lục còn truyền sử xanh.




 
Last edited:

Julie Waston

Active member


Julie Waston






LOCATION
Quận Lemaign, hiệu sách nhỏ trong hẻm [2024.09.01]






Một cô gái trẻ với mái tóc màu nâu, khoác chiếc áo khoác đồng phục của trường cấp ba, mặc quần jean và mang giày trắng đang chầm chậm đi bộ trên vỉa hè. Ánh nắng của buổi sáng mùa hạ dịu dàng len lỏi qua kẽ tay của cô gái, bừng sáng trên khuôn mặt cô. Tiếng xe cộ và tiếng lũ ve sầu cứ vang lên inh ỏi....











 
Last edited:

Julie Waston

Active member
.tipContainer:hover {
box-shadow: 10px 10px 0px #7a4904; => đổi màu shadow trong ảnh char đổi mã màu
transform: rotate(8deg) translateY(-5%);
 

Julie Waston

Active member
.tipContainer {
background-color: #fcfcfc;
transform: rotate(3deg);
padding: 12px;
position: relative;
transition: opacity 0.5s ease-in-out, transform 0.25s ease;
opacity: 0;
}
.tipContainer.fadeIn {
opacity: 1;
}
.tipContainer.fadeOut
{
opacity: 0;
}
 

Julie Waston

Active member


Julie Waston

Sabrina Hildagard





INFORMATION
Camp Roman Bar [??/07/2056]




Cổ nhân có câu: ....






 
Last edited:

Julie Waston

Active member



“Cái tối giời tối đất của đồng lúa ngày xưa" được nói đến trong “Tắt đèn” là làng Đông Xá giữa mùa sưu thuế. Tiếng trống ngũ liên, tiếng tù và, tiếng mõ đốc sưu nổi lên suốt đêm ngày nghe rất rùng rợn, cổng làng bị bọn cường hào đóng chặt để tróc sưu. Bọn cai lệ, bọn tay chân lí trưởng với roi song, tay thước, dây thừng, nghênh ngang đi lại ngoài đường thét bắt trói kẻ thiếu sưu. Lí trưởng làng Đông Xá ra lệnh cho lũ tay chân: "Tha hồ đánh! Tha hồ trói! Thằng nào bướng bỉnh đánh chết vô tội vạ! Anh Dậu vì tội thiếu sưu mà bị bọn cường hào “bắt trói như trói chó để giết thịt!’’. Em trai anh Dậu chết từ năm ngoái nhưng anh Dậu vẫn phải nộp thay vì “Chết cũng không trốn được sưu Nhà nước!”. Có biết bao gia đình nông dân nghèo khổ bị điêu đứng, bị bắt đánh trói dã man! Chị Dậu phải bán khoai, bán ổ chó, bán đứa con gái đầu lòng lên 7 tuổi cho Nghị Quế. Chị phải đi ở vú... để kiếm đủ số tiền trang trải hai suất sưu cho chồng và đứa em chồng đã chết! Có thể nói “Tắt đèn” là bức tranh chân thực về xã hội nông thôn đen tối trước cách mạng, đồng thời là bản án đanh thép đối với cái xã hội ấy. Đọc “Tắt đèn”, ta rùng mình cảm thấy“cái tối giời tối đất của đồng lúa ngày xưa ” như Tố Hữu đã viết:

 

Julie Waston

Active member


Julie Waston

Sabrina Hildagard





INFORMATION
Location [??/07/2056]




Một góc phố ở Anh, nơi Julie Waston lớn lên và sinh sống đến khi 17 tuổi.

xp4EjkD.jpeg






 
Last edited:

Julie Waston

Active member


Julie Waston





INFORMATION
Showroom [14/12/2056]




"Hộc...hộc...cái gì đấy?"

Chống hai tay lên đùi, Julie dừng lại để thở dốc sau khi nghe các Flavia, Ledah cùng Sylvia nói về các thủ thuật dùng trong vụ án. Không nghĩ đến là mọi người lại nhanh như vậy. Lần sau hứa không bỏ đi WC giữa chừng thảo luận luôn...

"Mấy cái xác này tính sao đây mọi người, Julie thấy ít nhất nên đắp lại."

Để mấy cái xác lại đây cho bốc mùi cũng không phải ý hay. Julie tính là có cái kho đông lạnh nào không thì nhét hai cái xác vào. Nhưng việc này cũng cần hỏi ý kiến mọi người nữa nên thôi cô quyết định lấy vài miếng che tạm đi. Chết mà không có chỗ chôn cũng không được khâm liệm đàng hoàng nhìn tội lắm...







 
Last edited:

Julie Waston

Active member


Julie Waston

Marie Monroe



INFORMATION
Ceek Amusement Park [??/07/2056]


"D-dừng lại."







 
Last edited:

Julie Waston

Active member




.style {
font-family: "Monsieur La Doulaise", serif;
font-weight: 400;
font-style: normal;
}
[/div]
 

Julie Waston

Active member

Julie Waston



INFORMATION
Yellow Bedroom- Winonas Room [16/12/2056]



“Aaaaa chết tiệt.”

Waston ôm mặt, gào lên đầy đau đớn sau những kẽ tay. Thật là đáng ghét! Cặp đôi thứ 5 hàng ghế phía dưới bắt đầu hôn nhau. Cặp thứ năm, là thứ năm đó?? Hôm nay là một ngày bình thường mà…huhuhu?






 
Last edited:

Julie Waston

Active member



Từng nghe:
Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân
Quân điếu phạt trước lo trừ bạo
Như nước Đại Việt ta từ trước
Vốn xưng nền văn hiến đã lâu
Núi sông bờ cõi đã chia
Phong tục Bắc Nam cũng khác
Từ Triệu, Đinh, Lý, Trần bao đời gây nền độc lập
Cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên mỗi bên xưng đế một phương
Tuy mạnh yếu từng lúc khác nhau
Song, hào kiệt thời nào cũng có.
Vậy nên:
Lưu Cung tham công nên thất bại
Triệu Tiết thích lớn phải tiêu vong
Cửa Hàm Tử bắt sống Toa Đô
Sông Bạch Đằng giết tươi Ô Mã
Việc xưa xem xét
Chứng cớ còn ghi.




 
Last edited:

Julie Waston

Active member


Julie Waston





INFORMATION
England [??/2/2046]




"Bà."

Một cô bé mũm mĩm với mái tóc được xõa dài sau lưng, trên đầu đội chiếc mũ rộng vành, tung tăng xách một cái xô chạy đến phía bà lão tóc bạc đang đứng cạnh cây sồi già. Bà cụ nghe thấy tiếng cháu gái gọi mình, các nếp nhăn trên mặt giãn ra, môi nở một nụ cười hiền hậu, hơi khom người và dang tay ra để đón cô bé vào lòng.

"Julie đã về rồi sao? Hôm nay chơi có vui không?"

"Dạ vui lắm ạ, cháu đánh mấy thằng kia bầm dập luôn vì cái tội dám giật tóc cháu."

Gái nhỏ ngẩng đầu, ưỡn ngực đầy tự hào. Em giơ cái nắm tay nhỏ xíu lên, tay còn lại chống hông, trông như một chú gà trống kiêu ngạo vừa thắng trận. Trong vùng này giờ chỉ còn thằng Tom là đối thủ của em thôi, còn lại đều đã bị em đánh cho phát khóc.

"Sau này con sẽ bảo vệ bà!"

Julie cười hì hì rồi nhảy vào lòng bà nội.






 

Julie Waston

Active member

Julie Waston

Katherine Cunningham



INFORMATION
Deck [17/12/2056]


"Ừm, cho Julie xin..."

Đưa tay ra đón lấy điếu thuốc từ đàn chị, Julie chả cần quay lại cũng biết thừa là bà chị Katherine. Có mỗi bả là hay hút cần trong số ba bà chị. Julie vắt gần nửa người qua cái lan can, tay cầm lấy điếu thuốc lật lên lật xuống để xem xét. Mùi cũng khá là thơm, Julie nhận xét sau khi đưa điếu cần lên mũi ngửi thử. Đối với chất gây nghiện thì cô chưa thử bao giờ, vì gái Anh quan niệm rằng tất cả những thứ khiến bản thân lệ thuộc thì đều nên tránh xa. Rượu cũng thế, cô chỉ uống khi có dịp, lúc buồn quá hay là có chuyện gì nghiêm trọng thì mới uống say mèm thôi.

"Vừa hút cần vừa uống rượu luôn hả bà chị, coi chừng lăn đùng ra ngất đó."

Đưa cần mà không đưa lửa cho người ta, đúng thật là không phải phép tí nào. Julie cuối cùng cũng chịu thẳng người dậy. Cô nhoài người qua chỗ bà chị Katherine, kê sát điếu cần vào đầu thuốc đang cháy của bà chị để nó bén qua điếu cần của mình rồi mới ngồi bệt xuống sàn tàu, tựa lưng vào lan can, ngước nhìn lên trời.

"Nếu thật sự thầy là hung thủ, bà chị nghĩ lý do nào khiến cho thầy tự sát?"

Đôi môi khẽ hé ra để ngậm lấy điếu cần, Julie hơi ngạc nhiên vì cô không cảm nhận được vị đắng như vẫn hay tưởng tượng đối với các loại thuốc lá. Ừm, mùi thơm chuyển dần thành hơi nồng khi bị đốt lên, và cô không thích cái mùi đó lắm. Julie thử rít nhẹ một hơi, khói thuốc liền lan tràn khắp khoang miệng, xộc thẳng lên cả trên mũi của cô khiến cho cô ho sặc sụa.

"Khụ khụ....ục..."

Gái Anh bỏ ngay điếu cần xuống, mới hút thử có tí thôi mà cô tưởng đâu bản thân đang bị treo ngược lên hun khói vậy. Chắc chắn đây là lần đầu tiên, cũng như cuối cùng cô thử hút bất kỳ thứ thảo mộc quấn trong giấy nào.

"Khó hút ghê...Julie tưởng đâu sắp chết ngạt rồi đó."

 
Top