Maglev-Shinkansen Station 9

Ultimate

Administrator
Staff member
LOCATION
Maglev-Shinkansen Station 9
▶ Maglev Shinkansen Station 9
DOL4DbO.jpeg
DESCRIPTION
Bến tàu Maglev, chuyến số 9
INSPECTABLE ITEM
Platform 8
Máy bán nước tự động
Máy mua vé tàu tự động
Cửa hàng tiện lợi 7-Eleven
Nắp hầm dưới đường ray tàu
Cống ngầm bên dưới nắp hầm
Đường ray tàu Maglev
Tàu Maglev-Shinkansen





 

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 3: THE END IS NIGH
Tsuruga Hotel, 27-5-2057



Số player đi tàu Maglev: Sylvia, Flavia, Yenisei, Kozo, Zantetsu, Seika, Sasaki, Mikan, Ledah


Lúc cả đám lên tàu Maglev, họ thấy một vài cảnh sát đang ở đó. Mấy người cảnh sát bảo là có chuyện xảy ra ở đồn cảnh sát quá nên họ không tới đây để tiễn mọi người được. Thanh tra Takagi là người duy nhất chưa bị biến thành Ghouls nên giờ việc ở Kushiro giao cho một người cảnh sát khác: Keisuke.


Keisuke Itonokogiri
Tôi là Keisuke Itonokogiri, tôi từng có thời gian làm việc với cậu Revan Kuukyo. Cậu ta bảo là mọi người nhớ cẩn thận, do người của Enigma sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ của chúng.


Keisuke gãi đầu, nheo mắt. Vài người cảnh sát đang cố vận chuyển mấy cái thùng gỗ lên tàu. Zantetsu và Sasaki không hiểu đây là cái gì. Keisuke cũng không hiểu được, chỉ biết là Revan đã chuẩn bị để mang về trên tàu đi cùng với mọi người.


Keisuke Itonokogiri
Cậu Kuukyo nói là cũng muốn xin thêm mấy bộ Gram Suit cho mọi người nhưng do thời gian gấp nên chỉ có mấy bộ thôi. Tôi đoán trong đó là Gram Suit.


Seika Higuchi
Hm... Nếu có mấy bộ giáp thì chuyến về cũng chắc ăn hơn.


Keisuke Itonokogiri
Chúc các cô cậu may mắn. Và bớt tìm thấy những xác chết.


 

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 3: THE END IS NIGH
Maglev Train, 27-5-2057


Đoàn tàu Maglev tiếp tục lao nhanh trong đêm, nhưng Ledah vẫn không thể nào ngủ được, cậu đang ngồi ở phòng khách. Có vài người trong nhóm cũng chả thể nào ngủ được khiến bầu không khí trở nên căng thẳng hơn nhiều. Ai mà có thể ngủ được khi biết rằng mình có thể bị nhắm vào tối nay.

Con tàu Maglev khi chạy hoàn toàn không ma sát với đường ray, nên hầu như không có tiếng động nào cả. Chỉ có tiếng mưa rơi vào thành cửa kính, nơi mà mọi người nhìn thấy một cái máy bay đang bay ngang qua đầu họ. Ledah nhìn thấy Kozo mở điện thoại ra, đọc vài dòng tin nhắn trước khi gập lại.


Kozo Yoichi
Có ai muốn uống cà phê không?


Sasaki Rui
Tôi không muốn uống một giọt nước cho tới khi chúng ta ra khỏi con tàu này.


Kozo Yoichi
Nếu không phải vì thằng Nagito để lại trang web thì chắc giết cậu cũng không khó thế này, Sasaki à. Ai cũng cảnh giác. Khó ra tay thật đấy.


Kozo thở dài, trong khi Sasaki giật mình quay đầu lại nhìn về phía Kozo. Cô nàng tóc trắng đang mở trang web igma.top để nhìn xem có manh mối gì khác không. Nhưng câu nói của Kozo khiến cả Mikan, Zantetsu và Sasaki ngoảnh đầu lại về phía cậu ta. Cậu ta tiến về phía toa sau lưng mình, mở cái điện thoại cho mọi người xem. Ở trên màn hình là hình ảnh Nagito đang chĩa súng về phía những người trong máy bay.


Kozo Yoichi
Nagito không muốn giết người của Mittelos, nhưng với việc các người chủ động giết người của Enigma mà không có bằng chứng? Liệu có công bằng không? Nếu đây là trò chơi thì các người phạm luật rồi. Tôi đã đánh cược với thằng Nagito. Xem số 9 của ai chết trước.


Kozo Yoichi
Một trong những cốc này có độc Organophosphate. Chúng ta sẽ thay phiên nhau chọn một cốc để uống. Nếu các người từ chối, đồng phạm của tôi sẽ cho đánh bom đoạn đường ray này, hoặc cái máy bay kia sẽ rơi trúng đầu chúng ta, hoặc cả hai.


Kozo bưng ra một khay đồ ăn, ở trong cái khay bạc là 9 cốc cà phê trong những cái cốc hình thập giác. Chàng trai tóc đen ngồi xuống cái ghế bàn ăn, vuốt lại tóc. Con mắt đỏ của cậu trừng lên, nhìn về phía người đầu tiên sẽ bắt đầu trò chơi, Ledah Scystre.


yrgcn9d9m94.jpg

Kozo Yoichi
Chào mừng tới với Duel of the Poisoned Cups. Cậu sẽ bắt đầu nhé, Ledah Scystre.


Chú ý: Nếu uống trúng cốc có độc, nhân vật của bạn sẽ chết.


4gdcxmzmre4.jpg

 
Last edited:

Mực

Active member
only one truth exists.
The Justice
Flavia Dohaeris
The hard times have passed,
and things are gradually going to get better.


9 chiếc cốc nằm im trên khay bạc, vây quanh bởi 9 con người. Flavia nhìn sang chỗ của Scystre, rồi sang tất cả những người còn lại.

"Thứ nhất, đừng đánh đồng bọn tôi với kẻ giết người đấy."

Đến tên của họ, một chữ cô còn không muốn nghe.

"Thứ hai, bên kia chỉ có 1 người số 9, như vậy bên đây có xác suất trúng số 9 cao hơn, nếu vậy thì để lại một người số 9 ở bên đây thôi là được? Còn nữa, tôi không thấy ý nghĩa của việc những người không phải số 9 tham gia."

Vì đằng nào nếu số 9 không chết thì họ cũng sẽ tìm cách này hoặc cách khác để giết họ thôi.

Cover image credited to pixiv.net/en/users/81852718


 

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 3: THE END IS NIGH
Maglev Train, 27-5-2057


Kozo Yoichi
Hỏi đàn anh của cô ấy? Gã nói may mắn sẽ dẫn đường tới kẻ bị giết. Vậy nên tôi chiều theo ý gã. Số 9 hay không, vẫn phải tham gia, vì nếu may mắn sẽ dẫn đường thì kiểu gì nó cũng sẽ tìm ra cách.


Kozo chả tin vào may mắn. Nhưng nếu Nagito tin vào may mắn sẽ khiến một người số 9 lăn ra tử mạng và chỉ một người thì hắn sẽ chiều theo nguyện vọng đó của Nagito. Kozo bật cười và ấn một nút trên màn hình. Một số đếm ngược xuất hiện từ 60 phút về 0.


Kozo Yoichi
Quả bom trên đường ray sẽ nổ trừ khi tôi ra lệnh cho nó ngừng lại. Nên các người liệu mà...


Ledah Scystre
Tôi uống hai cốc được không, thay cho Fl-


Kozo Yoichi
Im miệng, mỗi người phải uống một cốc và chỉ một cốc. Không có người khác uống thay, không uống cốc người khác, không có thay đổi theo thứ tự. Các người thừa hiểu trò chơi này như thế nào. Bắt đầu từ Ledah, sau đó là Mikan, Yenisei, Flavia, Sylvia, Zantetsu, Sasaki, Seika và tôi.


Ledah có thể uống hết cả 9 cốc, nếu cậu ta muốn chết, nhưng Kozo sẽ không tha cho những người còn lại. Cậu ta tiến tới ly số 9 và uống hết cốc đó. Kozo bảo cậu ta úp cái cốc xuống cho tới khi không còn giọt cà phê nào.


Kozo Yoichi
Mikan.


Mikan Tsumiki
... Sao cậu lại làm thế, Yoichi...?


Mikan nức nở và uống cái ly ở vị trí số 8.


Kozo Yoichi
Tới các học sinh của Mittelos. Bắt đầu đi nào, Yenisei.


 
Last edited:

Cải

Active member


Yenisei Vasilyev


Maglev Train || 27.05.2057


"Cậu là người lập trình ra con AI đó à?"

Yenisei hỏi, nhưng bộ dạng thì không buồn bận tâm đến câu trả lời của đầu rong biển số 2 cho lắm khi đứa nhỏ tiến lại gần bàn bày chín cái cốc, lúc này trừ đi còn lại bảy.

"Quả là vật nào chủ vậy, lắm lời như nhau, đến khi bị chửi hội đồng thì đừng mẹ ơi nó chửi con là được."

Mà mấy đứa càng nói lắm hoặc cố thể hiện mình nắm đằng chuôi của con dao găm thì càng chứng tỏ mình là kẻ yếu thế đang mang cái vỏ rỗng lòe bịp thiên hạ, đơn giản thế thôi. Vậy nên, nhỏ cũng chẳng mất công mắng chửi làm gì, tốn enzyme, chỉ nhìn mấy cái cốc trên bàn và lấy đại cốc số 3, uống cạn trong một hơi dù nhỏ không thích vị của cà phê lắm, rồi úp cái cốc rỗng xuống.

Chết thì chết thôi mà, có gì đáng sợ đâu.


 

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 3: THE END IS NIGH
Maglev Train, 27-5-2057


Kozo Yoichi
Không, tôi kiếm được nó, nó nói nhiều sẵn. Nó là một con AI cũ của tổ chức World Net Commissioner, được tổ chức Enigma sử dụng.


Kozo bật cười, khi nghe thấy những lời chửi tục rất nghệ thuật và thậm chí có phần thâm nho của Yenisei. Nếu không phải vì cậu ta là người của Enigma thì chắc Kozo cũng muốn làm quen với Yenisei lâu hơn.


Kozo Yoichi
Cô an toàn. Người kế, Flavia.


Ledah nhìn đồng hồ, chưa tới 5 phút trôi qua kể từ lúc Yenisei uống ly của cô.


 
Last edited:

Mực

Active member
only one truth exists.
The Justice
Flavia Dohaeris
The hard times have passed,
and things are gradually going to get better.

May mắn. Quả là cho đến cuối cùng, vẫn là cụm từ đấy. Mắt vàng đảo qua những ly còn sót lại, ly rỗng, ly không. Cô đã từng thấy chúng, và những hình ảnh đấy không sao rời khỏi tâm trí của Flavia Dohaeris. Không từng ngày, đến những chi tiết nhỏ nhất.

Chúng rõ ràng như ban ngày, như những vì sao le lói mỏng manh nhất trong đêm tối.

"... Ly số 6,"

Flavia kéo ly số 6 về gần, gắp 5 viên đường nâu, 5 viên đường trắng bỏ vào và khuấy cho tới khi từng lớp bọt đường nổi trên bề mặt đã chuyển thành nâu đẫm.

Tay kéo chiếc cốc khác gần đấy và nốc một ngụm, cô để hai ly sát bên cạnh nhau, từng ngón tay men theo vành cốc. Tròng mắt giãn ra, như thả đi sự nhẹ nhõm hiếm hoi bắt lấy được.

Và rất chậm rãi, chiếc ly được đưa về phía trước kẻ phản diện hiện tại.

"là của cậu, Kozo Yoichi."

"Những ly khác đều hình chữ thập, chỉ duy nhất ly này có 11 cạnh. Hẳn là một dấu ám chỉ cho đồng bọn còn lại của cậu ở trong đây, rằng," - Cô mỉm cười, đáy mắt tò mò trông chờ vào phản ứng của kẻ đối diện. - "... 'đây là ly có độc, đừng uống'."

Còn về là ai, Flavia đã có những suy nghĩ của mình, chỉ là chưa phải lúc này. Cô vẫn còn màn trình diễn trước mắt muốn tận hưởng trước đã. Tóc hạt dẻ quay về chiếc ghế của mình, thoải mái tựa người về sau khi đưa mắt nhìn xuống bộ dạng của người kia.

"Đây là thứ công bằng mà các người nói sao? Thật nhạt nhẽo."

Flavia uống ly số 2.

Cover image credited to pixiv.net/en/users/81852718


 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 3: THE END IS NIGH
Maglev Train, 27-5-2057


Kozo Yoichi
... Để đó đi.


Kozo lặng im một lát, kéo cái cốc về phía mình. Tuy nhiên lượt của Kozo là lượt cuối, nên hắn sẽ để uống sau cùng. Chỉ riêng có một ly trong số 10 ly này có 11 cạnh. Nó không phải hình thập giác, nó là hình thập nhất giác.


Kozo Yoichi
Tới lượt Sylvia. Chúc mừng cô vì đã sống sót.


Kozo quay sang phía cô gái tóc trắng, con mắt đỏ nhìn xuống cái ly mà Flavia vừa đẩy sang phía cậu ta, trước khi ngước nhìn lại phía Flavia. Dẫu như căn phòng không có khẩu súng nào nhưng Flavia đã lên đạn và như đang dí một khẩu súng lục vào thái dương của Kozo. Tiếng mưa gào thét qua khung cửa sổ, con mắt đỏ nhìn trừng trừng về phía Flavia.


Kozo Yoichi
Theo thông lệ, hai cô sẽ được thách đấu theo luật của Duel of the Poisoned Cups. Tôi không thể có mặt ở đó, nhưng hai cô có thể streaming. Tôi sẽ theo dõi.


Kozo nói qua màn hình điện thoại, Ekari và Nagisa đang ngồi ở đối diện nhau với mấy cốc nước trên bàn.


Nagisa Nakahara
Dưới sự chứng kiến của tiền bối One, Người thắng sẽ trở thành một thành viên của Enigma.


Ekari Makino
Chúng ta sẽ thách đấu Duel of the Poisoned Cups.


Ekari nhấc một ly nước lên và uống hết một ngụm, không hề tỏ ra lo lắng hay sợ hãi. Kozo thực sự bất ngờ khi nhìn thấy không một chút chần chừ, ái ngại hay thậm chí là cả nhân tính nào trong đôi mắt của Ekari Makino.


Ekari Makino
Truth dies in the maze.

 

Sylvia Darlington

Active member

Sylvia Darlington



Maglev Station
Sylvia Darlington


Sylvia liếc nhìn con ngươi vằn đỏ. Với những suy luận từ Dohaeris, có lẽ nên gửi đến cô bạn một lời ngợi khen.

“Đã ra luật thì đừng bỗng dưng đổi ý đấy.”

Hướng mắt về Kozo Yoichi, mối nghi ngờ duy nhất hiện đã được xác nhận. Cô nàng nâng cốc số 9, uống một vài ngụm.





 

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 3: THE END IS NIGH
Maglev Train, 27-5-2057


Kozo Yoichi
.....


Zantetsu nhấc một cốc lên, uống hết trong một ngụm. Tới Sasaki, cô nàng tóc trắng vỗ nhẹ vai của Flavia, ngửa cổ lên uống hết. Tất cả đều không có một triệu chứng nào. Nếu như Kozo là một con quái vật, thì suy luận của Flavia như những đường gươm làm tổn thương nó.


Nagito Komaeda
Tao đã chuẩn bị thuốc độc ở trong một khay để đồ uống ở tàu Maglev rồi...


Kozo Yoichi
Mày muốn chứng minh rằng may mắn sẽ tìm đường giết đứa số 9?


Kozo nói qua màn hình điện thoại, Nagito ở đầu bên kia có thể nghe thấy Kozo như muốn rít qua kẽ răng. Những kẻ giết người đang chơi đùa với các thám tử. Kozo không thích thế, Nagito thì khác, hắn muốn chứng minh rằng có thể trêu đùa với họ bằng những câu đố.


Kozo Yoichi
Tao không tin vào vận mệnh và may mắn.


Nagito Komaeda
Tao thì có, nhưng để chiều mày, thuốc độc sẽ được để ở ly có 11 cạnh. Rất khó để nhận ra sự khác biệt giữa một ly 11 cạnh và 10 cạnh, ảo ảnh thị giác do thiết kế của các cái ly này. Mày nghĩ con Ekari may mắn thật hả?


Kozo Yoichi
Chất độc là gì? Tao muốn biết trước.


Nagito Komaeda
Organophosphates, một dạng chất độc thần kinh.

Chỉ còn lại 2 ly, ly số của Nagito và ly của Seika. Gái tóc tím nhấc ly của mình lên, ngửa cổ lên uống hết trong một ngụm mà không chần chừ. Seika úp cái ly xuống trước mặt của Kozo. Cuối cùng chỉ còn lại cái ly của Kozo trên bàn. Nếu là trò chơi may rủi thì có lẽ Nagito sẽ thắng, nhưng đây là suy luận ly thì đây hẳn là sân nhà của những thám tử Mittelos.


Kozo Yoichi
Luật đã ra. Không đổi ý.


Kozo đút tay vào túi áo, chần chừ gì đó trước khi nhấc cái ly cuối cùng của mình lên. Ly cà phê giống như lưỡi gươm Damocles, liên tục đung đưa trước mặt của kẻ đang ngồi trước ngai vàng. Môi của Kozo khẽ chạm vào thành cốc cà phê.

Choice
- Cản Kozo lại
- Để Kozo uống hết cốc


 
Last edited:

Mực

Active member
only one truth exists.
The Justice
Flavia Dohaeris
The hard times have passed,
and things are gradually going to get better.


Luật đã ra. Không đổi ý.

Màu mắt đỏ tựa màu máu.

Và tất cả mọi thứ sau đó dường như đã không còn quan trọng nữa.

Pặc.

Chiếc cốc cuối cùng rơi xuống, vụn vỡ từng vết loang ố trên sàn nhà.

"Xin lỗi, quy tắc thám tử."

Không được phép trong bất kỳ trường hợp nào, để một cái chết diễn ra trước mắt mình.

- Cản Kozo lại

Cover image credited to pixiv.net/en/users/81852718


 

Cải

Active member


Yenisei Vasilyev


Maglev Train || 27.05.2057


"..."

Quýt làm cam chịu, nhưng quả quýt bên kia kết cục hẳn cũng chẳng dễ chịu gì. Đứa nhỏ đoán thế thôi, khi đã sớm ngồi xổm xuống, khoanh hai tay đặt lên đầu gối từ trước và chỉ ngẩng đầu nhìn lên sự chần chừ của đầu rong biển số hai một hồi sau đó, bởi dù sao bạn đồng học của nhỏ ngoài cặp mắt tinh tường thì còn có cả một bộ não thông minh mà.

Vậy Yenisei có định cản lại không? Không hẳn, với góc độ hiện tại thì nhổm dậy đột ngột chỉ có đau lưng mà tay thì với chẳng đến, và dầu cho đứa nhỏ biết người nọ, ít nhất là đến thời điểm hiện tại, chưa làm điều gì quá xấu xa để gặp Thần Chết ở cái tuổi lưng chừng này cả. Thậm chí là, nếu có chăng dùng mạng đổi mạng thật, người đã khuất rồi cũng nào có thể tiếp tục tồn tại trên cõi đời này được đâu.

Vậy Yenisei có tự tin rằng một ai khác trong căn phòng này sẽ làm điều đó không? Cũng không, hiếm hoi gì có được một dịp nhìn thấy người của kẻ đã liên tiếp gây ra mớ lùm xùm này tự rơi vào chính cái bẫy mình đặt ra và phải trả giá bằng mạng sống đâu. Nên mắt đứa nhỏ chuyển sang thân hình nhỏ bé đó, sau tiếng vỡ tan của chiếc cốc sứ cuối cùng kia, sau đó thì,

Không có sau đó, đứa nhỏ chỉ ngồi dòm như loài cún vậy thôi.


 

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 3: THE END IS NIGH
Maglev Train, 27-5-2057


Kozo Yoichi
Giỏi lắm các thám tử....


Kozo không hề trúng độc, và hành động của Flavia khiến trò chơi rơi vào trạng thái tạm dừng. Nhìn cốc cà phê loang dở trên sàn nhà, cả đám tin rằng trò chơi đã kết thúc. Bất thình lình Kozo khụy một chân xuống sàn nhà. Tiếng ho khùng khục của Kozo vang lên trong căn phòng.


Kozo Yoichi
Giờ... tao đã hiểu vì sao Nagito giữ bọn mày sống...


Hắn ho thành từng tiếng, nôn thốc nôn tháo. Đột ngột một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên khiến cả con tàu lệch hẳn qua một bên. Con tàu lập tức thắng lại, cả toa tàu phía sau lưng Kozo rớt thẳng xuống biển khi cái đường ray đã biến mất trong màn đêm vô tận. Vụ nổ đã cắt đứt đường ray phía trước và đoàn tàu Maglev 7 toa giờ chỉ còn có một nửa. Và toa tàu của họ là toa tàu đang nằm lơ lửng, nửa trên đường ray, nửa trên không khí.

Trước mặt họ, Kozo gục xuống, co giật. Dù không uống một giọt cà phê nào, nhưng hắn đang có biểu hiện của trúng độc. Đoàn tàu bắt đầu tuột dần xuống phía dưới, sàn nhà nghiêng nghiêng, Kozo cố nắm lấy một chân ghế khi phía sau lưng hắn là biển Thái Bình Dương. Nhưng cái sàn nhà càng lúc càng nghiêng dần ra phía sau. Chỉ sau vài phút nữa, nó sẽ nghiêng thẳng một góc 90 độ và hắn sẽ rơi xuống biển.


Seika Higuchi
Hắn bị... trúng độc?


Sasaki Rui
Bỏ đi! Toa tàu này sắp rơi xuống biển rồi.


Zantetsu Sakai
... Mấy bộ giáp Gram Suit, nằm ở toa bị rơi xuống biển rồi...


Seika nhìn về phía sau, họ phải chạy về toa sau ngay. Cách duy nhất sống bây giờ là phải chạy về toa phía sau và cắt toa tàu này, giống y như cách họ cắt toa tàu trong vụ án thứ nhất. Cái sàn nhà càng lúc càng nghiêng dần.


Seika Higuchi
Nếu vác được hắn lên, tôi có thể tiêm Atropine hoặc Pralidoxime để hạn chế chất độc Organophosphates, nhưng phải nhanh lên.


Choice
- Trèo xuống toa tàu sắp rơi để đưa Kozo lên
- Quay về toa sau, cắt toa tàu sắp rơi.

 

Mực

Active member
only one truth exists.
The Justice
Flavia Dohaeris
The hard times have passed,
and things are gradually going to get better.


?

Cô làm gì có sức mà cứu người.

- Trèo xuống toa tàu sắp rơi để đưa Kozo lên

Cover image credited to pixiv.net/en/users/81852718


 

Cải

Active member


Yenisei Vasilyev


Maglev Train || 27.05.2057


Cứu trước, mắng sau.

Choice: Trèo xuống toa tàu sắp rơi để đưa Kozo lên.


 

Sylvia Darlington

Active member

Sylvia Darlington



Maglev Station
Sylvia Darlington


Đánh mắt qua toa tàu nghiêng ngả, Sylvia không cảm thấy mình có nhu cầu cứu tội phạm, cũng chẳng có hứng thú cắt đứt đường sống của hai học viên.

Vậy nên, cô chỉ thong thả lui về một góc khuất.

Quay về toa sau, không cắt toa tàu sắp rơi.





 

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 3: THE END IS NIGH
Maglev Train, 27-5-2057


Ledah kéo tay của Flavia trong khi Seika cũng bám theo những hàng ghế dựng đứng cùng với Yenisei. Cả bốn người bước cực kì cẩn thận vì nếu một người bước hụt khỏi cái ghế thì họ sẽ rơi thẳng xuống phía dưới, chỗ mảng tường ngăn cách giữa hai toa giờ đã thủng toác một lỗ, nhìn thẳng xuống dưới biển.


Seika Higuchi
Có thể kéo hắn lên được không?


Seika nghĩ cô sẽ phải xuống để tiêm trực tiếp cho hắn một liều thuốc, khi cô bò lại gần. Kozo đang ngồi bám vào một thành ghế đang dựng thẳng đứng. Ledah giúp Flavia, Yenisei kéo tay của Kozo lên. Seika nhớ là trong lúc trước khi uống ly cà phê của hắn, hắn đút tay vào túi áo. Cả bốn người giờ đang ở nhịp ghế sát với toa phía sau, chỉ cần cố một chút nữa, họ sẽ an toàn. Ledah là người lên trước để kéo Kozo lên. Seika sẽ theo phía sau cậu.

Ở cái ghế mà Ledah đạp lên, nó lung lay lên khe khẽ vì chịu phải trọng tải của người. Nếu cái ghế này tuột, cả đám sẽ rơi thẳng xuống biển. Seika tranh thủ trong khi chờ Ledah trèo lên thì cô thò tay vào túi áo của Kozo để kiểm tra. Cái cô rút ra là một ống kim tiêm tự tiêm Selfject. Trong túi là một lọ thuốc Atropine.


Seika Higuchi
Hắn tự tiêm cái này trước khi định uống ly cà phê.


Có khả năng hắn để cái ống kim tự tiêm này trong túi áo rồi ấn vào nó, để nó tự tiêm vào tay mình. Atropine có khả năng giải độc Organophosphate, nhưng nếu bình thường mà tiêm Atropine vào, Seika nghĩ sẽ gây triêu chứng như khô miệng, tăng nhịp tim, co giật và ảnh hưởng tới nhận thức. Như vậy là gã này ngộ độc bởi thứ thuốc giải độc, chứ không phải do bị trúng độc.

Tuy giải thích ngắn gọn là như thế, Ledah cũng không để ý lắm do cậu còn phải kéo những người khác lên. Chàng trai nắm lấy tay của Flavia, kéo cô lên trước. Cậu là người duy nhất di chuyển giữa những cái ghế để kéo người khác lên. Nó giống như bạn leo cầu thang, khác là mỗi bậc cách nhau 80cm.


Seika Higuchi
Tuy nhiên các triệu chứng có thể biến mất nếu không được tiêm vào tĩnh mạch...


Seika cầm lọ thuốc Atropine, đọc dòng hướng dẫn ở trên lọ thuốc. Bất thình lình, Kozo mở mắt. Có lẽ trong thoáng chốc, chất độc đã hết tác dụng. Hoặc là bằng tất cả sức lực còn lại của hắn... Kozo nắm lấy tay của Seika, đạp vào chân của cô, hất thẳng cô xuống bên dưới biển. Đầu và khuỷu tay Seika đập mạnh vào một thành ghế, đập vào cánh tay của Flavia, khiến cô suýt ngã xuống ngay lập tức. Tay phải Ledah vội chộp lấy tay của Flavia. Tay trái Ledah nắm lấy một tay vịn ghế.

Seika không kịp hét lên, cô đã biến mất vào màn đêm chỉ trong nháy mắt. Tất cả bàng hoàng.


Kozo Yoichi
Nhân từ lắm, các thám tử....


Kozo trèo lên thanh ngang ở toa sau. Hắn cố trèo lên một bậc nữa. Yenisei ở ngay phía bên hàng ghế đối diện, nhìn Kozo cố gắng trèo lên. Ledah cố gắng giữ tay của Flavia, nhưng cậu cảm thấy cái ghế càng lúc càng nghiêng dần. Nó không chịu nổi sức nặng của hai người nữa.


Ledah Scystre
Đừng buông tay....


Choice [Yenisei]
- Trèo lên trước Kozo, ném Kozo xuống biển
- Trèo lên trước Kozo, khống chế Kozo và nói với những người ở toa sau về những gì xảy ra
- Nhảy qua hàng ghế của Ledah, giúp kéo Flavia lên
- Khác

Choice [Flavia]
- Bảo Ledah thả tay mình, rơi xuống biển.
- Giữ tay Ledah.
- Khác

Ở phía toa sau, Sylvia thấy mọi người đã di chuyển về phía sau, cố gắng tìm xem có cái gì để có thể kéo những người kia không. Sasaki bực tức khi thấy căn phòng ngủ này chẳng có gì có thể sử dụng được, mọi thứ thì loạn xạ cả lên. Sasaki và Sylvia nhìn qua khung cửa sổ, nhìn thấy từng mảnh toa tàu rơi xuống nước tạo thành từng vũng nước khổng lồ trên biển.


Sasaki Rui
Bốn người kia vẫn chưa lên... Để tôi quay lại tìm họ...


Zantetsu Sakai
Cẩn thận nguy hiểm đấy...


Choice [Sylvia]
- Quay lại toa cũ
- Ở lại đây


7bwckege3g7.png

Seika Higuchi mở mắt, tay trái của cô cố cựa quậy, tất cả những gì mà cô cảm thấy cơn đau không ngừng ở khuỷu tay. Tay của cô không cử động được. Máu từ đâu đó đang chảy ra.

Tất cả những gì cô nhìn thấy xung quanh là những mảnh tàu rơi và lửa cháy. Nước rơi xối xả, trời mưa không ngớt. Cô không biết bơi, và làn nước biển lạnh cóng đang rút cạn dần sức lực của Seika Higuchi...


 
Last edited:

Mực

Active member
only one truth exists.
The Justice
Flavia Dohaeris
The hard times have passed,
and things are gradually going to get better.


Ra là vậy, ngay từ đầu bọn họ vốn đã nằm trong lòng bàn tay của chúng. Mục đích cuối cùng của Enigma sẽ luôn luôn, và luôn luôn là những thám tử. Nhưng bọn họ vẫn còn cơ hội, ít nhất là ở những toa vẫn còn có thể hoạt động.

Chỉ là, thứ duy nhất bọn họ không còn là thời gian.

"Ledah, cậu phải quay lại và cắt toa tàu này nhanh, sau đấy để chúng chạy lùi lại đường ray rồi đi tới ga kế tiếp."

Có lẽ, vì nếu muốn bọn họ chết hết thì một vụ nổ như thế này đơn giản là không đủ. Hoặc là gã bên cạnh cô sẽ làm gì đấy, rút ra một khẩu súng từ trong túi áo chẳng hạn. Túi áo của hắn là gì, túi Doraemon à? Flavia đưa mắt nhìn qua hắn, và cô bạn tóc đỏ gần đấy của mình, và dẫu đâu đó sau tất cả những gì đã xảy ra khiến niềm tin lung lay trong trái tim nhỏ, một chút sự an tâm khiến đáy mắt khẽ rung động.

Cô gái nhỏ dùng chút sức lực còn lại rướn lên, xoa nhẹ cái quả đầu màu xanh bù xù đấy. Sau đấy cô hạ người, buông lỏng tay và để trọng lực làm hết phần việc còn lại. Từng ngón tay đan vào kẽ tay cậu dần tuột ra, và tiếng biển gào thét bên tai đến đinh cả óc.

"Không sao đâu, mọi chuyện rồi sẽ ổn cả thôi."

Giữa biển rộng mênh mông, thứ người ta sợ nhất luôn là sự cô độc. Giữa những con đường lạc giữa đúng và sai, giữa những hậu quả cho những sự lựa chọn, luôn có nuối tiếc và ân hận. Nhưng đến cuối cùng, vượt lên nỗi sợ của sự ân hận đó và làm những gì bản thân tin là đúng, chính là trái tim của một thám tử. Flavia mỉm cười nhẹ, mắt hướng xuống biển đen sâu thẳm.

Đây là việc một người bạn phải làm thôi.

- Bảo Ledah thả tay mình, rơi xuống biển.

Cover image credited to pixiv.net/en/users/81852718


 
Last edited:

Cải

Active member


Yenisei Vasilyev


Maglev Train || 27.05.2057


"..."

Khi mọi thứ diễn ra chỉ bằng cái chớp mắt, đứa nhỏ hẳn đã sinh sát khí và mang suy nghĩ muốn giết chết kẻ kia, bởi với sức của hắn thì chỉ cần đi trước một bước, đạp mạnh vào cái tay đang bấu víu đó và nhìn hắn rơi xuống biển đen phía dưới kia. Bởi có nghĩa lý gì khi người đưa ra tay để cứu giúp lại phải bỏ mạng, ở cái tuổi lưng chừng này, giống như những đứa trẻ trên chuyến tàu đó; còn kẻ đáng lý phải bị chó ba đầu cắn nát đôi chân và lôi thẳng xuống dưới Địa Ngục kia lại tiếp tục nhởn nhơ gây thêm tội ác?

Nhưng đứa nhỏ không làm thế, có lẽ vì việc đáp trả bằng hành động tương tự thì có khác nào bản thân cũng giống thế đâu, cũng sẽ đều trở thành kẻ giết người như nhau mà chẳng cần biết động cơ vốn dĩ là gì cả thôi. Cũng có lẽ vì vô tình chạm phải ánh mắt của cô gái nhỏ ở cái thế chẳng khá hơn là bao, và hẳn cậu bạn trai đó sẽ cần đến sự giúp đỡ của nhỏ, đứa nhỏ không muốn công sức của cậu cũng rơi xuống và bị cuốn theo dòng nước dưới kia.

Nên đứa nhỏ buột miệng một tiếng chửi thề trước, bằng tiếng mẹ đẻ, nghe không hay ho gì cho cam. Sau đấy quan sát, tính toán đường nhảy (để không nắm hụt và rơi xuống dưới) trước khi sang và nắm lên thanh ngang phía đối diện, trên đầu rong biển số hai một bậc, trèo lên phía trên trước mà không buồn ngoảnh đầu lại nhìn.

"Cậu có vẻ nhập tâm vào vai phản diện quá nhỉ? Mà tiếc quá,"

Khi cuộc đời cho bạn ăn hành, bằng cách này hay cách khác, hoặc là bạn trở nên gan dạ với những chiếc răng nanh để phản kháng, hoặc bạn sẽ chết đi trong lãng quên. Mà Yenisei ấy à,

"Người ta chỉ có thể kiểm soát được số phận của chính mình khi hiểu rõ và làm chủ được nhân vật mà mình đang đóng thôi."

là một đứa trẻ người Nga, dễ gì chơi được đứa nhỏ như thế.

Sức của đứa nhỏ không lớn, nhưng đem so đo với một kẻ vừa mất sức do trúng độc và phải bò một quãng đường xa như thế chỉ để lên đến được toa kế tiếp, thì vừa đủ để nhỏ túm lấy hắn khi cái đầu rong biển vừa ló lên lưng chừng, vật xuống sàn, vòng hai tay ra đằng sau, giữ chắc lấy như cái khóa không cho hắn thoát ra, thủ thỉ mấy lời bên tai hắn như thế,

"Thằng s*c s*nh này tự tiêm Atropine để giải Organophosphate, nên dù không uống giọt cà phê nào thì hắn vẫn sẽ bị trúng độc bởi thứ tự tiêm vào người. Hắn làm Higuchi bị thương, cậu ta rơi xuống dưới biển rồi, không rõ tình trạng còn sống hay chết, nhưng nếu không nhanh thì người tiếp theo sẽ là Dohaeris và Scystre đấy."

và thêm cả mấy lời phía sau nữa. Nhỏ cũng đang tò mò không biết độ giòn xương của tay hắn đến đâu để bẻ gãy làm đôi lắm, nhưng cái gì quan trọng thì vẫn là nên nói trước, ha.

Choice: Trèo lên trước Kozo, khống chế Kozo và nói với những người ở toa sau về những gì xảy ra.



 

Sylvia Darlington

Active member

Sylvia Darlington



Maglev Station
Sylvia Darlington


Sắc mặt của Sylvia lạnh dần khi nghe từng mảnh tin nối đuôi, đến từ người bạn học đang ghìm chặt tên hung thủ. Trong một khoảnh khắc, cô nàng bắt gặp bản thân đang vô thức nghĩ về một lựa chọn có lẽ sẽ không khiến bản thân phải nuối tiếc.

Chỉ là, lòng tốt có thể sẽ cứu được vài người, nhưng nó không cứu lấy được cô.

"Sasaki Rui, đi cẩn thận nhé."

Sylvia lên tiếng, nâng môi cười mỉm, trái ngược là đôi đồng tử tĩnh lặng tựa mặt hồ của những ngày mây giăng không ánh nắng. Không cần ai phải hiểu, cũng chẳng mong cầu một lời đồng tình về quyết định của bản thân. Cô nàng xoay gót, quay lui, bỏ lại sau lưng những niềm suy tư còn đang dang dở.

Ở lại đây.

Một vài phút trôi qua, cô nàng trở lại với một cuộn băng gạc tìm được ở toa 2. Sylvia hỗ trợ mái tóc đỏ trói tay tên tội phạm.





 
Last edited:

Ultimate

Administrator
Staff member
CHAPTER 3: THE END IS NIGH
Maglev Train, 27-5-2057


Bàn tay của tóc xanh vẫn giữ chặt tay của Flavia, bất kể cô nói thế nào cậu vẫn cố không buông tay ra. Nếu rơi từ độ cao khoảng 18 mét, bạn sẽ có thể nguy hiểm tới tính mạng. Bất kể ở dưới là nước hay xi măng. Nếu bạn đập đầu xuống mặt nước, chỉ cần 8 mét thôi là bạn sẽ chết. Cậu mặc kệ Flavia nói gì, cậu sẽ không buông tay, không hiểu sao cô gái nhỏ kia vẫn lấy đâu ra sức lực để vươn người lên chạm nhẹ vào mái tóc cậu. Ngay khi Flavia buông lỏng tay ra, cô thấy có vài giọt nước rơi qua gò má mình trong những giây cuối cùng.


Ledah tuột tay, và Flavia rớt thẳng xuống dưới. Cảm giác rơi tự do từ độ cao từ 20 mét là ruột của bạn như lộn một vòng trong không trung. Lần đầu tiên cô gái có cảm giác được bơi, bơi trong không gian. Gió thổi vào mặt Flavia. Tóc của cô bay ngược lên trên. Tất cả chỉ kéo dài trong tích tắc trước khi cơ thể của cô chạm với mặt nước với gia tốc G. Một tiếng bùm giữa dòng nước. Flavia thấy trời đất tối sầm, nếu đây là cái chết, nó chỉ kéo dài 3 giây.


Phía trên tàu, Sasaki trói chặt tay của Kozo cùng với Yenisei và Sylvia. Con tàu vừa sụp thêm một đoạn nữa, cùng lúc đó, Ledah bước từ trong toa giữa ra, thở dốc. Cậu xác nhận lại những gì Yenisei vừa nói, khác là điều tồi tệ hơn đã xảy ra.


Ledah Scystre
Flavia rớt xuống biển rồi.


Sasaki định bước sang toa sau thì bỗng Mikan kéo tay của cô lại.


Sasaki Rui
Bỏ tay mình ra, Mikan.


Mikan Tsumiki
Bọn mình phải cắt toa. Nếu không bọn mình sẽ chết hết.


Cả toa thứ 3 của đoàn tàu Maglev đã tụt xuống theo toa thứ 4, nếu không cắt toa tàu ra bây giờ, cả đám trên tàu sẽ rơi xuống biển. Và điều tồi tệ hơn rơi xuống biển là rơi xuống biển khi bạn còn đang ở trong một con tàu. Cứ mỗi phút trôi qua, con tàu lại bị kéo xuống một chút, nghiêng dần. Nếu cắt toa tàu, nó sẽ rơi thẳng xuống, nhưng ít nhất là sẽ cứu được mấy người trên tàu.


Ledah Scystre
Nếu cắt toa tàu xuống, Flavia và Seika chết chắc.


Mikan Tsumiki
Nếu không thả toa tàu xuống, chắc chắn bọn mình sẽ chết. Không còn cách nào khác đâu.


Zantetsu Sakai
Chưa kể, bị trói cả hai tay hai chân không thể sống sót nếu bị quăng xuống biển.


Giả sử có 5% Flavia và Seika sống sót ở dưới, thì với Kozo sẽ không thể nào sống sót được. Giờ Kozo Yoichi đang là con tin, mà họ không thể tìm cách nào giữ được mạng cho hắn. Kozo bật cười nhìn Yenisei, hắn đã nghe cô chửi nãy giờ rồi. Khác với Julie, hai người này đâu thể giết Kozo. Hắn nhìn về phía mọi người.


Kozo Yoichi
Cả mày và tao đều biết mày không thể giết tao, Yeni, Sylvia.


Choice [Sylvia, Yenisei]
- Không đồng ý cắt toa tàu
- Đồng ý cắt toa tàu
- Nhảy xuống biển trước
- Đề nghị tất cả nhảy xuống biển
- Cắt dây trói cho Kozo, đề nghị tất cả nhảy xuống biển
- Khác


---------------

Flavia mở mắt, nước lạnh đã đánh thức cô dậy. Nhưng chính thứ nước lạnh sẽ khiến răng và môi của cô đập lập cập vào nhau khiến Flavia không thể phát ra tiếng động nào ngoài tiếng run rẩy. Xung quanh cô chỉ là một màn đêm với những tia sáng lập lòe từ đám lửa cháy trên những mảnh tàu vỡ. Phía trên đầu Flavia, cả đoàn tàu đang rung lên bần bật, tiếng toa tàu tụt xuống một đoạn.


Seika Higuchi
F-F-Fla...!


Tiếng của Seika phát lên ở đó không xa nhưng cô không thể nào bơi lại gần được. Flavia gần như mất cảm giác ở cả hai chân, cô đã tiếp nước bằng chân trước. Xương chân của cô đã rạn, thậm chí có thể đã gãy, nhưng cô thấy đau khủng khiếp ở cả hai bắp chân. Seika cố gắng bám lấy một mảnh bè đó từ toa tàu đang bốc cháy để bơi lại gần chỗ Flavia. Nước chảy ngang qua mắt của Flavia, cô thấy Seika trước mặt, nhường bớt một phần cái bè để cô bám vào. Kính của cô gái tóc tím đã rơi đâu mất.


Seika Higuchi
Mình hay nói về cái chết, nhưng mà... mình-mình không muốn...


Từ phía sau lưng của Flavia, cô nhìn thấy một con ánh đèn một cam đang di chuyển. Một con tàu ngầm. Nó tiến lại gần chỗ của hai người.


-------------------

Con tàu ngầm ngoi lên từ dưới mặt nước hệ thống radar của nó đã phát hiện 3 bộ giáp Gram Suit với 3 người đang được bế trên tay chúng. Con tàu ngầm lướt qua làn nước, quay ống nhòm về phía Flavia và Seika. Trên con tàu ngầm có khắc một dòng chữ màu đen. Có lẽ nó là tên của con tàu ngầm.

The Viscount

???
.... Mở kênh liên lạc với các Gram Suit.


Phía bên kia, Navie, William và Chise nghe thấy một giọng nam. Anh ta mở camera từ hệ thống liên lạc lên để mọi người nhìn. Đó là một chàng trai, da trắng, tóc xanh với đôi mắt màu vàng nhạt. Từ phía xa, họ nhìn thấy con tàu ngầm đang tiếp cận vị trí của 2 người trên biển. Bộ giáp Gram Suit bật chế độ zoom 10 lần, cho cả 4 người biết đấy là Seika và Flavia.


???
Tôi là thành viên tàu The Viscount. Ba người có phải là người của tập đoàn GRAM? Có thể cho chúng tôi biết chuyện gì xảy ra ở đây không?


Choice [Navie, William, Chise, Sorcha]
- Đề nghị họ cứu Flavia và Seika
- Đề nghị họ cho phép lên tàu
- Tìm đường ray an toàn đặt Fiona hoặc Futaba hoặc Sorcha xuống trước
- Khác

Có thể chọn nhiều lựa chọn hoặc kết hợp giữa các lựa chọn

 
Last edited:

Mực

Active member
only one truth exists.
The Justice
Flavia Dohaeris
The hard times have passed,
and things are gradually going to get better.


Khi tất cả mọi sự diễn ra chỉ trong cái chớp mắt, những thước phim trong đầu Flavia lại chậm rãi tua về, về những khoảnh khắc bọn họ đã có, đang có, và sẽ có cùng nhau. Với đôi chân đã không còn cảm giác gì dưới nước biển lạnh cóng, đôi mắt lại cố đảo quanh tìm kiếm một khuôn mặt thân thuộc, và đôi tay bám lấy mảnh bè được nhường cho.

"..."

Những lời của người kia, cô làm gì có đủ tỉnh táo để nghe được tất cả. Sự mệt lả khiến Flavia không còn quá nhiều sức, và mọi nỗ lực để bám víu lấy sự sống chỉ như sợi chỉ mỏng manh. Và giữa tất cả những thứ đấy, bàn tay nhỏ nhẹ rướn lấy tay cậu, để những đầu ngón tay lạnh buốt chạm khẽ vào nhau.

Dùng chút sức lực cuối cùng, Flavia ngẩng đầu lên nhìn toa tàu đã gần như đến giới hạn của chúng, và cô khẽ nhắm mắt.

Nếu là các cậu ấy, nhất định sẽ ổn cả thôi.

Cover image credited to pixiv.net/en/users/81852718


 

ryanclow

Member

Sorcha Voler


CHAPTER 3: THE END IS NIGH
Maglev Train, 27-5-2057


Vòng chắc đôi tay ôm lại nơi cổ bộ giáp Gram Suit mà Navie đang mang, Sorcha bị kéo vào màn đêm tối tăm và lạnh lẽo. Nhưng đón đợi họ không phải là một đoàn tàu đang băng băng trên đường ray hay những người bạn đồng học an toàn lành lặn mà là ánh lửa cùng mùi khói nồng đến gay mũi. Một đoạn đường ray đã bị đánh sập, con tàu sắt hiện đại bây giờ như chỉ mành treo chuông lửng lơ trước họng biển đen ngòm. Không cần phải suy nghĩ quá lâu để nhận ra rằng con chuột "One" mà họ vẫn chưa tìm được chính là thủ phạm. Hình ảnh về những cái xác, có thể gọi mặt đặt tên hay cháy đen chẳng còn hình dạng choán lấy ý nghĩ của Sorcha trong thoáng chốc trước khi sự xuất hiện của chiếc tàu ngầm lạ mặt tạm thời xua nó đi.

The Viscount.

Sorcha nheo nheo mắt. Trong điều kiện thế này thật khó mà nhận định nổi tình hình thực tại, hy vọng rằng cô bạn Navie bên trong với sự hỗ trợ của kỹ thuật cao sẽ khá khẩm hơn.

"Giả như người trên tàu còn sống sót thì ta cần sự giúp đỡ của con tàu kia." - Cô nói với Navie. Rõ ràng ba chiếc Gram Suit còn đang bế người là không đủ. - "Tìm chỗ an toàn thả tôi xuống đi, tôi sẽ thử liên lạc với Revan để cầu cứu."

Choice:
- Đề nghị con tàu ngầm giúp đỡ cứu nạn nhân.
- Đề nghị Navie tìm chỗ an toàn thả mình xuống.
- Thử liên lạc với Revan qua điện thoại vệ tinh để cầu cứu.

@Ultimate @Muối





 

engel

Member


William Baskerville



Private Airplane

Trong trường hợp nguy cấp thế này, mọi lựa chọn đều là hữu hạn và cơ hội cứu trợ lại trở nên khan hiếm. Ngay cả khi trong lòng có nghi ngờ, William Baskerville cũng không muốn chần chờ rồi vụt mất cơ hội cứu lấy bạn mình. Cậu hít một hơi thật sâu, tìm đường ray an toàn đặt Fiona xuống trước, rồi lại quay sang trả lời giọng nam bí ẩn:

"Đây là trường hợp khẩn cấp. Chúng tôi e rằng cần có sự giải cứu ngay. Tính mạng của bạn chúng tôi đang gặp nguy hiểm." William Baskerville nói ngắn gọn với nét mặt lạnh tanh. Mặt ngoài điềm tĩnh là vậy, nhưng nếu bất kỳ ai để ý, bàn tay cậu đã nắm chặt thành nắm đấm, thậm chí còn hơi run rẩy.

"Chi tiết sẽ được bàn luận sau. Hãy giúp chúng tôi giải cứu bọn họ." William nói, cậu cắn răng, "Xin anh đấy."

Choice:
– Tìm đường ray an toàn đặt Fiona xuống trước.
– Đề nghị họ cứu Flavia và Seika.​

@Ultimate
 
Top